Không Nên Để Cái Xác Khô Giữa Hà Nội

 

Từ khi chế độ cộng sản tại Liên Sô và các nước Đông Âu sụp đổ, nhiều bí ẩn về Hồ Chí Minh (HCM) đã được phơi bày ra ánh sáng qua các tài liệu xuất phát từ văn khố của các quốc gia cũng như qua sự liên tiếng của những cựu cán bộ cộng sản như Nguyễn Minh Cần, Vũ Thư Hiên, Bùi Tín, Hoàng Quốc Kỳ…

Huyền thoại “XUỐNG TÁU TÌM ĐƯỜNG CỨU NƯỚC” đã được phanh phui bằng lá thư hiện đang lưu trữ tại văn khố Pháp do chính ông Hồ ký tên Nguyễn Tất Thành, viết ngày 15/9/1911 ngay trên tàu “L’amiral la touche Treville” từ Marseille gửi đi. Trong thư ông Hồ xin Tổng thống Pháp cho vào học trường thuộc điạ (Ecole Coloniale) với câu: ‘tôi muốn trở thành hữu ích cho nước Pháp đối với đối với đồng bào tôi.” Trường Thuộc Địa là trường đào tạo các chuyên viên ra làm quan tại các thuộc điạ của Pháp, một chức vụ mà chính HCM sau này đã lên án là “bóc lột”, hô hào cần phải tiêu diệt.

Huyền thoại về “BÁC HỒ HY SINH CHUYỆN VỢ CON ĐỂ LO CHO DÂN CHO NƯỚC” mà chính HCM đã từng lấy đó để hãnh diện khi khuyên răn cán bộ, đảng viên, thanh niên học sinh là “HỌC TẬP THEO BÁC THÌ HỌC CÁC THỨ CHỨ ĐỪNG HỌC VIỆC KHÔNG LẤY VỢ VÀ HÚT THUỐC CỦA BÁC NHÉ”. Rồi như để chứng minh rằng mình vẫn còn ” trai tơ “, tại lớp Chỉnh Đảng Trung Ương khoá 1 có hai phụ nữ nhờ Bác “gỡ rối tơ lòng” Bác đã hóm hỉnh trả lời ” Chuyện quan hệ vợ chồng mà cô hỏi Bác thì có khác gì hỏi nhà sư mượn lược “….tất cả … ngày nay đã bị lột trần.

Theo tài liệu cho thấy ông Hồ đi đến đâu có vợ đến đó. Pháp thì có cô Marie Briere, Quảng Châu có Tăng Tuyết Minh, Mạc Tư Khoa có Vera Vasilieva , tằng tịu với vợ của Lê Hồng Phong là Nguyễn Thị Minh Khai, lấy Đỗ Thị Lạc là người phụ nữ duy nhất trong đoàn người từ Trung Quốc trở về nước, ăn ở với cô gái Nùng Nông Thị Xuân có con rồi cho bộ hạ là Trần Quốc Hoàn giết cô này phi tang khi cô muốn hợp thức hoá cuộc hôn nhân. Tháng 2 năm 1941 trở vế nước ở hang Pắc Bó Hồ Chí Minh lại “liên quan” đến một cô gái Tày tên Nông thị Ngát là “nữ đồng chí” được tuyển chọn và huấn luyện làm giao liên cho Hồ Chì Minh. Kết quả của mối tình giữa ” chú Thu” (ông Hồ tự xưng là Chú chứ không còn là Bác nữa) và cháu Nông thị Trưng (tên do Hồ Chí Minh đặt cho Nông thị Ngát) là sự ra đời của Nông Đức Mạnh. Chính Nông Đức Mạnh trả lời gián tiếp khi nói với tác giả cuốn “Ho Chi Minh”, ông William Duiker, rằng: “tôi từ chối lời đồn, nhưng tôi quả quyết rằng mẹ tôi là một thành viên của cộng đồng người thiểu số, và bà cũng là một người phục vụ (servant) cho HCM sau khi HCM trở về VN trong đầu thập niên 40.”

THẾ CÒN HUYỀN THOẠI VỀ “CHẶNG ĐƯỜNG NGUYỄN Ái Quốc” ?

Theo báo Đảng cũng như do chính Hồ Chí Minh qua bút hiệu Trần Dân Tiên viết ra thì thời gian ở hải ngoại từ tháng 6 năm 1919 Bác Hồ đã thành lập hội ” Người Việt Nam yêu nước”, ký tên Nguyễn Ái Quốc cũng như bản yêu sách 8 điểm gửi các đoàn đại biểu dự hội nghị Verseille yêu cầu tôn trọng quyền tự do bình đẳng của nhân dân Việt Nam, phát hành tờ báo “Người cùng khổ” (Le Paria) do Bác làm chủ nhiệm kiêm chủ bút . Từ đó cái tên Nguyễn Ái Quốc trở thành mối lo ngại mất ăn mất ngủ cho chính phủ Pháp và chính quyền thực dân Pháp ở Đông Dương….”

Sự thật thì sau thế chiến thứ Nhất 1914-1918 trong các truyền đơn chống thực dân Pháp ngay tại Pháp đã ký tên Nguyễn Ái Quốc đi với giòng chữ ” Thay Mặt Nhóm NHững ngườI Aí Quốc An – Nam- Mít” ( Pour le groupe des Patriotes Annamites : Nguyễn Ái Quốc ). Nhóm này, mới đầu gồm 3 người là Phan Chu Trinh – Phó Bảng sang Pháp năm 1911, Phan Văn Trường -luật sư- sang Pháp 1908 và Nguyễn Thế Truyền – cử nhân – sang Pháp 1910. Sau đó thêm 2 người là Nguyễn An Ninh- năm thứ hai trường luật- sang Pháp 1917 và Nguyễn Tất Thành -tiểu học- đến Pháp 1917. Hội “Người Việt Nam yêu nước” thành lập năm 1914, lúc đó nhóm còn gọi là ” Tam Long” và Nguyễn Tất Thành còn sống bên Anh chưa gia nhập nhóm thì Nguyễn Ái Quốc này làm sao có thể là tên riêng của Hồ Chí Minh cho được ?

Linh hồn của nhóm Ngũ Long là cụ Phan Chu Trinh, thường đưa ra ý kiến trong các bài báo chống thực dân, còn Nguyễn Thế Truyền , Phan văn Trường và Nguyễn An Ninh thì lo phần phiên dịch ra tiếng Pháp và Nguyễn Tất Thành thì chỉ có nhiệm vụ đem giao cho các nhà báo với một bút hiệu chung là Nguyễn Ái QUỐC. Như vậy 5 người trong nhóm viết bài đêù ký tên là Nguyễn Ái Quốc . Sự thật trong 5 ngườI này Hồ Chí Minh là người có trình độ học vấn kém nhất ( tiểu học)

Vậy cái tên Nguyễn Ái Quốc mà báo Đảng ca tụng là đã làm cho thực dân mất ăn mất ngủ, có thể nào độc quyền dành cho riêng ông Hồ được hay không ? Thêm nữa chính ông Hồ ký tên Trần Dân Tiên trong ” Những Mẩu chuyện về cuộc đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch cũng đã tự nhận rằng rằng “…ý kiến đưa yêu cầu là do ông Nguyễn đề ra nhưng lại do luật sư Phan Văn Trường viết vì lúc bấy giờ ông Nguyễn chưa viết được tiếng Pháp”. Cũng trong quyển sách này Trần Dân Tiên ( ông Hồ) mô tả Nguyễn Tất Thành như là “một người cực kỳ nguy hiểm cho Pháp vì đã dám bóc trần những tội ác của thực dân Pháp ngay ở Paris. Chính vì thế mà ông Nguyễn bị thực dân thù ghét rình mò doạ dẫm đến nỗi Bộ trưởng bộ thuộc địa là Albert Sarraut đã phải mời ông Nguyễn đến nói chuyện” ( sđd trang 36-37).Sự thật ra sao?

Trong khi đó, ông Hồ Hữu Tường, cộng sản đệ tứ, trong cuốn hồi ký ” Bốn Mươi Mốt Năm làm Báo”khi viết về nhóm Ngũ Long đã kể câu chuyện cụ Phan Chu Trinh đánh lừa Bộ Trưởng thuộc đia Abert Sarraut , xin được tóm tắt như sau :

“Cụ Phan Chu Trinh chủ trương chống Pháp bằng đường lối ôn hoà, viết báo tuyên truyền , hội họp diễn thuyết. kết thân với các nhà trí thức Pháp có lập trướng ủng hộ những dân tộc bị trị giành lại độc lập. Những bài viết ký tên Nguyễn Ái Quốc được khâm phục và người ta tò mò muốn biết Nguyễn Ái Quốc là ai nhất là các thám tử Pháp. Nhân tại câu lạc bộ Faubourg có một thanh niên ( Nguyễn Tất Thành) đứng ra phát biểu tự xưng là Nguyễn Ái Quốc khiến thám tử mừng rỡ viết tường trình về cho Bộ trưởng về một Nguyễn Ái Quốc bằng xương bằng thịt. Bộ trưởng Thuộc điạ không tin , cho rằng “ngườI viết những bài báo ký tên Nguyễn Ái Quốc chỉ có thể là Phan Chu Trinh mà thôi”, và để xem nhận xét của mình có đúng không , Bộ trưởng Albert Sarraut đã ra lệnh tống trát đòi Nguyễn Ái Quốc phải đến gặp ông. Trát lại gửi về nhà cụ Phan Chu Trinh. Cụ Phan mới gọi Nguyễn Tất Thành cầm tờ trát đến gặp ông Bộ trưởng và dặn nói như thế này ” Nguyễn Ái Quốc là tôi, may mà trát gửi đến nhà chú tôi đưa lại, không thì lạc mất. Từ nay về sau hễ muốn gặp tôi thì gọi ngay tôi nơi địa chỉ, đừng làm phiền chú tôi nữa”. Ông Bộ trưởng đành câm miệng chịu thua. Hôm đó nhóm Ngũ Long mở tiệc ăn mừng. CuốI năm 1922, Nguyễn An Ninh về nước, rồi Nguyễn Tất Thành đi Nga cắt đưt liên lạc với nhóm , 1923 cụ Phan Văn Trường về nước và cụ Phan Chu Trinh về 1925. Nhóm Ngũ Long tan rã.” ( trích từ quyển ” Thân thế và sự nghiệp của nhà cách mạng Nguyễn Thế Truyền của Đặng Hữu Thụ- Paris 1993 ).

Kể từ khi trực diện với Bộ trưởng Bộ Thuộc địa Albert Sarraut, Nguyễn Tất Thành đã mang tên mới là Nguyễn Ái Quốc, một biệt danh mà nhóm cụ Phan Chu Trinh đã dùng để ký tên viết báo chứ không lộ chịu lộ danh tánh của mình.
Năm 1924, do đơn xin và được chấp thuận bởi cộng sản Nga, Nguyễn Ái Quốc được đưa qua Trung hoa hoạt động gầy dựng cơ sở để làm cách mạng áp đăt chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam. Vì là đảng viên cộng sản quốc tế đang bị theo dõi, muốn che dấu để dễ hoạt động cho nên Nguyễn Ái Quốc đã phải đổi tên là Lý Thụy với chức vụ phóng viên cho một hãng thông tấn làm việc cho Borodin nhân viên tình báo Nga tại Quảng Châu.

GIỜ ĐÂY LẠ ĐẾN HUYỀN THOẠI VỀ “CÁI LĂNG CỦA BÁC”

Trên tờ Register ngày 13/6/1999 xuất bản n tại Nam California có ghi lại lời của một cựu đảng viên cộng sản nói về lăng của HCM như sau:

“Thực ra ông Hồ muốn xác mình được hoả táng chứ không phải ướp thuốc hoá học và mặc quần áo đẹp để lên cho quần chúng chiêm ngưỡng.”

Ngay trên tờ di chúc được công khai phổ biến ông Hồ đã viết rằng:” SAU KHI TÔI QUA ĐỜI CHỚ NÊN TỔ CHỨC LINH ĐÌNH, LÃNG PHÍ NGÀY GIỜ VÀ TIỀN BẠC CỦA NHÂN DÂN”
Như vậy việc xây lăng không phải là ý muốn của ông Hồ mà do bộ chính trị đảng tự ý xây cất? Sự thật như thế nào?

Trong quyển “Ma Đầu Hồ Chí Minh”, cựu cán bộ Hoàng Quốc Kỳ đã viết lên tất cả những gì mắt thấy tai nghe trong suốt thời gian ông làm việc kế cận HCM. Theo ông Hoàng Quốc Kỳ, lăng HCM được xây toàn bằng đá qúy cẩm thạch lấy từ núi Rual bên Nga và kỹ thuật ướp xác xây lăng theo cung cách vua chúa rất phức tạp, phải chuẩn bị một thời gian khá lâu.

Năm 1965 thấy sức khỏe yếu kém, HCM nghĩ đến việc nhờ Liên Sô ướp xác xây lăng cho mình giống như Lenin và Stalin. HCM đã soạn thảo kế hoạch do chuyên viên thương mại tại Mạc Tư Khoa Trần Hữu Lạc thương thảo với phía Liên Sô dưới sự chỉ đạo và giám sát chặt chẻ của Tham Tán Thương Mại tại Mạc Tư Khoa là Nguyễn Tu và đại sứ Việt cộng tại Mạc Tư Khoa là Võ Thúc Đồng.

Việc trước tiên là hai chính phủ ký một bức giác thư (memorandum) để các cơ quan thiết kế và xây dựng duyệt xét đồ án, chiết tính vật liệu nhân công. Sau đó các công ty thương mại mới ký hợp đồng gốc qui định bổn phận và trách nhiệm của hai bên. Căn cứ vào hợp đồng gốc này, hai bên còn phải ký những hợp đồng phụ lục (annex hay supplement) như hợp đồng phụ lục về lương bỗng, ăn ở, đi lại, thuế má của các chuyên viên, hợp đồng phụ lục mua bán vận chuyển vật liệu v.v.. Thời gian ký kết như thế cũng phải mất cả năm, rồi sau đó Liên Sô mới cho công nhân lên núi Ural đập phá, chở thiết bị máy móc qua Việt Nam. Nhờ sự chuẩn bị kỹ càng như vậy nên việc thiết kế lăng tẳm, chọn màu sắc các loại cẩm thạch, lót men bên dưới cũng như tường bên trong và bên ngoài, kiểu cách và kích thước, chữ làm bằng vàng khắc lên lăng, cho đến các thiết bị máy móc lớn nhỏ đặt trong lăng đều theo đúng ý muốn của HCM.

Như vậy bảo rằng HCM chết rồi, mở di chúc ra coi, Đảng họp nhau bàn luận quyết định không theo ý muốn “hoả thiêu” của Bác mà ướp xác xây lăng cho công chúng chiêm ngưỡng chỉ là điều bịp bợm. Một lần nữa Đảng lại đứng ra chịu tội, một cái tội đã dám “cãi lời lãnh tụ” tiêu pha hoang phí cho việc xây lăng ướp xác, chẳng khác nào cái tội giết người trong chiến dịch “cải cách ruộng đất” năm xưa của Bác đã được biện hộ rằng “Bác không sai, chỉ có cấp dưới mới làm sai.”

Vào giữa năm 1969, HCM hôn mê sửa soạn đi thăm bác Lê bác Mác thì một chiếc máy bay Liên Sô trang bị đặc biệt đã được túc trực sẵn tại phi trường Nội Bài. Khi HCM tắt thở, xác được đưa ngay vào bệnh viện hữu nghị Việt Sô để các chuyên gia ướp xác người Nga móc bỏ các bộ phận bên trong, son phấn rồi đặt vào hòm kiếng do Liên Sô chế tạo theo đúng kích thước đã được đo từ năm trước theo hợp đồng đã ký giữa hai bên. Hòm kiếng được đặt trong hội trường Ba Đình cho quan khách quốc tế viếng thăm. Sau 7 ngày xác HCM được đưa vào một cái hang ở Hoà Bình. Hang này được xây trước đó 2 năm, trở thành một phòng thí nghiệm với đầy đủ điều kiện về nhiệt độ, độ ẩm, và vô trùng cùng những phương tiện máy móc đều được mang qua từ Liên sô. Điều này chứng tỏ kế hoạch ướp xác đã được chuẩn bị từ lâu. Những sự kiện trên đây đưọc chuyên viên ướp xác Liên sô kể lại trong một cuộc phỏng vấn trên tờ Phụ Nữ.

Lịch sử Việt Nam từ cổ chí kim chưa có lăng tẫm đền thờ nào vĩ đại như vậy. Nếu đem cộng tổn phí đền Hùng với đền Hai Bà Trưng thì cũng không tốn kém bằng cái bậc thềm đá hoa cương bước lên lăng HCM. Việc xây lăng Hồ đã gây biết bao tốn kém tham nhũng. Các huyện ủy, tỉnh uỷ đã cho bạn bè thân nhân vào rừng đốn hết gỗ qúy, đánh cắp vật dụng. Ai tố cáo sẽ bị quy tội “phản động, ngăn cản kế hoạch xây dựng lăng Bác”

Cũng trên tờ báo Mỹ Register thì lúc đó nhà cầm quyền cộng sản phải thuê mướn hơn 2 ngàn nhân viên chỉ để bảo trì khuôn viên của toà lăng tẫm. Ngoài ra, còn có cả đạo quân dưới quyền chỉ huy của một thiếu tướng lo việc canh gác bảo vệ cho lăng tẫm và xác ông Hồ. Tờ báo Mỹ còn nhận định rằng: “ngân sách ấy lẽ ra phải dùng cho những người dân đang thiếu thốn.”

Với một người mà khi còn sống chỉ muốn làm “cha già dân tộc”, muốn toàn dân phải tôn thờ mình hơn cả Chúa Phật, ký tên là Trần Dân Tiên và T. Lan để viết sách ca tụng mình, buộc trẻ con phải coi mình như thần tượng, thì thử hỏi khi chết ông ta có chịu âm thầm hoả tang hay không, nhất là trong khi đàn anh của mình đều được lộng kiếng nằm trong lăng tẫm nguy nga tráng lệ???

Thôi nói xa chẳng qua nói thật. Các cháu trung thành của Bác hãy nghe lời Bác đem cái xác khô ra mà hoả thiêu đi. Có thế đất nước Việt Nam mới có tự do. nhân quyền được bảo vệ, Việt Nam sẽ trở thành con rồng vàng Á Châu mà bấy lâu nay người cộng sản hằng mơ tưởng !

Nhàn SF

About truehochiminh

I write through researches from books of all aspects
This entry was posted in Uncategorized. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s